Chuyện của gã xe ôm

09/04/2025 22:00
Mùa đông, mùa của gió mưa tầm tã, mùa vất vả cho những ai với công việc ngoài đường. Và gã - người chạy xe ôm với cuộc mưu sinh trần sì và bụi bặm.

Tôi hỏi gã làm công việc này đã lâu chưa, gã trả lời: “Dạ, chắc cũng gần 20 năm rồi thì phải”. “Sao không đi phụ hồ hay xin làm công nhân xí nghiệp không ổn hơn sao?”. “Dạ không, em không muốn làm cho ai nữa, không muốn ràng buộc giữa chủ và mình, em chỉ muốn cuộc sống cũng như công việc tự do thôi. Mình làm cho chính mình vẫn thích và thỏa mái hơn anh ạ”. “Cũng có lý!”- tôi nghĩ thầm trong bụng.

Lại nhớ cách nay tầm ba tháng, khi tôi ship bia cho khách vừa về đến nhà, có một người đàn ông tuổi chớm trung niên đến nhà tôi và hỏi: “Dạ anh, anh có phải anh Hoàng không ạ?” “Ờ đúng rồi! Nhưng anh ở đâu vậy? Anh hỏi tôi có việc gì không ạ?”. “Em chạy vô anh để mua cuốn sách. Em ở ngoài thị xã Đức Phổ á anh. Lúc đầu định đặt hàng nhờ anh ship giúp, nhưng nghĩ từ ngoài em vô anh chỉ đúng 10 cây nên em đi phức cho rồi.

Thêm nữa, vô anh chơi cho biết nhà và biết anh luôn thể. Em không biết sáng tác nhưng mê văn chương lắm. Em thích nhất thơ, văn của Lê Anh Xuân và Anh Đức đó anh”. Tôi mời anh ta vào nhà, mở tủ lấy ra cuốn “Ngẫu cảm văn chương 2”- một trong số ít cuốn mà tôi lưu lại cho chính mình, đặt lên bàn. “Xin lỗi, anh tên gì để tôi ký tặng sách cho anh?”. “Dạ, em tên Đoàn Văn Thành. Để em gửi tiền sách cho anh ạ. Anh em mình có kết bạn Facebook đó anh!”. “Thế à? Tôi cũng không nhớ hết. Bởi do hễ có ai gửi kết bạn, tôi xem không phải vé số, lô đề, cho vay là đều chấp nhận.”

Rồi tôi xua tay: “Không, anh đã đến nhà tôi thăm chơi, tôi xin được tặng anh cuốn sách làm kỷ niệm, tôi không lấy tiền đâu nhé”. “Ui, thật là quý hóa. Em xin cảm ơn anh. Vậy mà hồi nãy vừa nổ máy, cưỡi xe ra khỏi cổng, gặp ngay một bà mang bầu tay dắt đứa con nhỏ, em đi vô anh mà bụng dạ chả phấn chấn tí nào, bởi nghĩ rất có thể sẽ không hên, chắc không gặp được anh. Thế mà...! Thôi, từ nay em sẽ bỏ ngay cái định kiến cổ hủ, tào lao bí đao đó thôi anh!”. “Ừa, đúng đó, bỏ đi. Tôi thì từ lâu cũng không hề tin ba cái chuyện nhảm nhí này. Tôi luôn nghĩ, ở đời việc gì đến thì sẽ đến, việc không đến thì ta có đợi chờ đến khắc khoải nó cũng không bao giờ đến”.


Tranh của họa sĩ Huyền Lam

Sau lần gặp gỡ ấy, gã có lọ mọ vô nhà tôi chơi dăm ba lần nữa. Mỗi lần vô chơi, gã đều mang biếu tôi một túi trái cây hoặc vài con cá biển, tôi thì biếu lại gã đôi ba cuốn sách gọi là. Tuyệt nhiên, Thành không hề rủ rê tôi nhậu. Bởi lần gặp đầu tiên, gã có nhã ý mời nhậu, tôi cảm ơn nhưng từ chối, tôi nói tôi bị bệnh lý về gan nên không bia rượu được. Sau lần đó, gã không hề mời mọc, nhắc chuyện bia rượu với tôi nữa. Chúng tôi chỉ uống trà, cà phê trò chuyện mà thôi.

Về sau, có lẽ khi đã cảm thấy thân quen rồi, gã thầm thì tâm sự với tôi: “Hồi còn cắp sách đến trường, em có hai người bạn học thân thiết: Bình và Thạch. Thạch là học sinh giỏi toàn diện nhất nhì trong lớp, trong khi Bình học rất dở, chữ viết thì xấu như mèo quào. Phần em học lực chỉ vừa vừa...

Thế nhưng, sau khi tốt nghiệp cấp ba, cả ba đứa em vì nhà nghèo nên không có điều kiện học lên cao, đồng loạt ra đời kiếm sống. Rồi lập gia đình. Thằng Bình làm thầu xây dựng, nó lanh lợi, tính toán rất giỏi nên khá giả vô cùng. Trong khi thằng Thạch thì chạy xe taxi chỉ đủ trang trải cuộc sống mà thôi. Còn em, em đi phụ hồ cho ông Sáu Đảnh. Làm được ba, bốn năm thì được thằng Bình kéo về làm chỗ nó. Em như thiên lôi, nó bảo em làm gì, điều đi đâu thì em y lệnh, và luôn hoàn thành tốt công việc được giao. Tới tháng, ngoài lương ra nó còn cho thêm chút đỉnh, gọi là tao có chút quà mọn cho mấy đứa con của mày. Và, hàng tháng, thường vào chiều thứ bảy nó lấy xe con đến tận nhà chở em đi nhậu, thi thoảng thì nhậu tại căn nhà bốn tầng cao sang của nó. Trong những cuộc nhậu, hai đứa hàn huyên tâm sự với bao kỷ niệm về trường lớp, bè bạn, thầy cô...

Cũng có đôi ba lần, thằng Thạch nói nhỏ với em: “Làm thuê làm lính cho ai cũng được nhưng không nên làm cho bạn mày à. Có mấy lần Bình nó cũng rủ tao về làm cho nó, nhưng tao chỉ cám ơn và từ chối. Mãi mãi là như thế!”

Nghe Thạch bảo vậy, em cũng không biết nói sao, chỉ im lặng rồi nói lảng sang chuyện khác”. Tôi hớt lời: “Ụa, sao giờ không tiếp tục làm cho Bình nữa mà chạy xe ôm?”. “Dạ, em nghỉ làm cho Bình lâu lắm rồi anh ạ” “Sao thế?”. Gã buồn buồn, giọng chùng hẳn xuống: “Có một lần nhậu tại nhà Bình, bữa đó chả hiểu sao Bình nó uống ghê quá, rồi nôn ói đầy nhà. Thấy vậy, em khuyên Bình đừng uống nữa, rồi dìu nó vô phòng ngủ, em chào Lan – vợ Bình để ra về. Khi em vừa đi xuống xong mấy bục tam cấp, thì Lan vội vã đi nhanh sau em, dúi vào túi em xấp tiền, nói: “Anh Thành ơi, em xin biếu ít tiền để anh lo thuốc men, bồi dưỡng cho chị Hà, vợ anh. Hôm bữa em đi chợ tình cờ gặp chị, hỏi thăm thì chị bảo chị đang điều trị bệnh tim, hèn gì chị ốm nhom và da dẻ xanh như tàu lá chuối. Thương quá! Mà này, anh cũng đừng nói với chị Hà là tiền em cho, không khéo chị lại nghĩ ngợi, tội chị. Vậy nghen anh”.

Em đang bối rối chưa biết xử lý xấp tiền của vợ Bình cho thế nào thì đột nhiên, tiếng Bình từ phía sau vang lên khét lẹt: “Đụ mẹ, hai đứa bay đang diễn cái trò gì vậy?”. Quá bất ngờ, cả em và Lan đều đứng như trời trồng. Nhanh như chớp, Bình dang tay tát mạnh vào má Lan, Lan ngã dúi đầu vào bức tường rào bằng gạch. Bình quát: “Con đĩ cái, tiền tao làm mồ hôi nước mắt, tính toán nát óc ra nè, mày ở nhà sung sướng nên rửng mỡ, mang tiền cho trai hả mày? Bọn mày đã lén lút làm chuyện gì khác nữa chưa?”. Lan lồm cồm ngồi dậy, lấy tay phủi quần áo, nhìn chồng bằng cái nhìn đầy giận dữ, rồi đi vội vào nhà. Ném tia mắt hình viên đạn sang em, Bình gằn giọng: “Thằng chó! Đồ lừa thầy phản bạn...”

“Đêm ấy, khi về đến nhà, em buồn không ngủ được. Ngồi như tạc tượng dưới gốc cây sung ngoài sân. Quá nửa khuya, vợ em đang ngủ bỗng giật mình, tìm và dắt em vào nhà. “Ui, có chuyện gì thế anh? Mà sao anh khóc dẫy? Nói cho em nghe đi anh”. Em nghĩ cũng không nên kể làm gì, bởi bạn hiểu lầm đã quá tổn thương rồi, kể ra với vợ, không khéo vợ cũng hoài nghi: “Không có lửa thì làm sao có khói?” đau lại càng đau...”

Rồi gã lại kể tiếp: “Sáng hôm sau và hôm sau nữa em không đến chỗ làm, sang ngày thứ ba thì thằng Bình đến nhà em, nó thiết tha xin lỗi vì quá hồ đồ, mong em vì tình bạn hãy bỏ qua cho nó, và muốn em đi làm trở lại. Em nói thiệt là em không hề ghét hay oán hận gì nó cả. Em chỉ biết là em đau quá mà thôi. Cốc nước đã lỡ đổ đi rồi làm sao mà hốt lại? Vâng, kể từ khi ấy em không đi làm cho Bình nữa, em chuyển sang chạy hon đa ôm từ đó đến nay. Cũng may em chạy mối được nhiều nên thu nhập nói chung là ổn định. Ngoài chở khách, em còn chở cá ở cửa biển Mỹ Á lên chợ Đức Phổ, chợ Trà Câu... cho người ta nữa đó anh”.

Dừng lại, nhấm ngụm nước trà xong, Thành chậm rãi: “Sau khi nghỉ làm cho Bình được chừng nửa tháng, thằng Thạch biết được, nó hỏi em vì sao không làm cho Bình nữa, em chỉ nói qua quýt là không thích làm nữa thôi, chứ không hề kể cho nó nghe chuyện buồn xảy ra giữa em với Bình. Thạch cười ha hả rồi oang oang giọng điệu của kẻ bề trên: “Mày thấy tao phán như thần không, tao đã bảo đời thì làm cho ai cũng được hết, nhưng tuyệt đối không nên làm thuê làm lính cho bạn bè. Không được, không thể được, mày nhớ chưa?!”.

Tôi ngồi nghe thằng Thành kể chuyện mà lòng buồn hiu hắt. Phải chăng cuộc đời vui ít buồn nhiều? Phải chăng khi được hiện hữu ở cõi đời này, thượng đế đều ban cho mỗi con người chúng ta một số phận, và đã an bài? Phải chăng lòng tôi cũng đang giá buốt và rơi mưa như buổi chiều Đông nơi vùng quê mà ngày ngày tôi đạp xe đi ship hàng cho khách?

Bầu trời dường như đang dần xuống thấp, sấm ì ầm chớp sáng xé toạc không gian.

Mưa vẫn tầm tã giăng kín tứ bề tưởng như không bao giờ dứt...

Tổng hợp nhiều nguồn

Tác giả: Hà Huy Hoàng

Tin xem thêm

Máy bay quay đầu giữa Ấn Độ Dương vì hành khách cố mở cửa trên không

Giải trí
18/04/2025 06

INDONESIA - Một máy bay chở hơn 200 hành khách của hãng hàng không Jetstar đã phải chuyển hướng và quay về sân bay xuất phát ban đầu trên đảo Bali vì một hành khách cố mở...

Truyện cười: Thế là cô ấy giận

Giải trí
18/04/2025 06

Thấy Tèo trở về nhà với gương mặt xám xịt, bố anh hỏi: 'Vừa mới cãi nhau với bạn gái à? Lúc sáng thấy con vẫn vui vẻ lắm cơ mà'.

Truyện ma: Cha hại vợ con

Giải trí
17/04/2025 21

Bún chả vào danh sách những món ăn từ thịt ngon nhất châu Á

Giải trí
17/04/2025 19

Xuất hiện trong danh sách những món ăn từ thịt ngon nhất châu Á được Taste Atlas công bố mới đây là một loạt đại diện tới từ Việt Nam như bún chả, bò nhúng giấm, bò kho,....

Chuồn chuồn và cam sành

Giải trí
17/04/2025 16

Hot girl đốt ánh nhìn khi tham gia lễ hội âm nhạc Thái Lan

Giải trí
17/04/2025 14

Góp mặt tại lễ hội âm nhạc sôi động diễn ra ở Thái Lan - SIAM Songkran Music Festival 2025, một cô nàng hot girl đã nhanh chóng trở thành tâm điểm khi xuất hiện với diện ...

Quyền Linh khẳng định không quảng cáo sữa giả, lập vi bằng nhờ cơ quan chức năng

Giải trí
17/04/2025 14

MC Quyền Linh cho biết những thông tin, hình ảnh cắt ghép về anh lan truyền trên mạng sau vụ sữa giả bị phanh phui là sai sự thật. Anh đang lập vi bằng gửi đến cơ quan ch...

Bùi Thạc Chuyên: 'Địa đạo' bị dán nhãn 16+ không phải do cảnh nóng!

Giải trí
17/04/2025 09

"Địa đạo" - tác phẩm tâm huyết 11 năm của đạo diễn Bùi Thạc Chuyên trở thành điểm sáng của điện ảnh Việt. Phim nhận sự chú ý, khen ngợi lẫn tranh luận từ giới chuyên môn ...

Bánh gato sandwich: Món đặc sản Thụy Điển ai cũng có thể tự làm

Giải trí
17/04/2025 09

Smörgåstårta, hay còn gọi là bánh gato sandwich, là một món đặc sản Thụy Điển được nhiều người yêu thích. Bánh có vẻ ngoài vô cùng đẹp mắt, có thể làm bùng nổ vị giác và ...


Cơ quan quản lý trang thông tin điện tử: TỔNG CÔNG TY TRUYỀN THÔNG VNPT-MEDIA
Địa chỉ: Số 57A phố Huỳnh Thúc Kháng, Phường Láng Hạ, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
ĐKKD: 0106873188 do Sở KH-DT cấp ngày 12/06/2015
Giấy phép trang tin điện tử số: 822/GP-TTĐT do Sở TT-TT Hà Nội cấp ngày 02/03/2017
Email: vnptmedia@vnpt.vn - Điện thoại: 0437722728 - Fax: 0437722733
Chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Ông Vũ Trường Giang - TGĐ VNPT Media