Hôm sau là ngày tuyệt vời

01/07/2025 22:00
Đóng sầm cửa, cô như con chim mỏi cánh tìm về tổ, bao dông tố khắc nghiệt ngoài kia dường như cũng dừng lại phía sau cánh cửa.

Vẫn như mọi ngày, cô tiếp tục những câu chuyện thường nhật. Ngôi nhà tĩnh lặng chờ cô trở về. Bật công tắc điện, căn phòng rực sáng, và điều này thật sự khiến cô cảm thấy không thoải mái. Chúng như phơi bày tất thảy những ngóc ngách trong con người thật của cô. Vẫn nét mặt lạnh không rõ vui buồn, cô lặp lại những công việc hằng ngày như con robot đã được lập trình. Người bạn duy nhất của cô là cây tùng thơm ngoài ban công và chiếc radio. Một kẻ duy nhất được cô chăm sóc và một kẻ duy nhất chăm sóc cho cô. Chậu tùng thơm vẫn được tưới tắm nhưng radio thì không còn cất lên nữa. Mặc cho sự tĩnh lặng của căn phòng, cô dửng dưng trước sự mong đợi của mọi thứ.

Không biết từ khi nào, cô không cho phép mình được nằm dài mà nghĩ ngợi. Không biết từ khi nào, bộ phim hoạt hình Ghibli yêu thích cứ nằm mãi trong danh sách xem sau. Cô đã sống những ngày như con thiêu thân lao mình về phía ánh sáng. Chỉ lao về phía trước vì nghĩ đơn giản, ánh sáng là nguồn sống. Cô đâu hề biết rằng, trong thứ ánh sáng chói lói ấy có khi lại chẳng có thứ cô muốn hoặc chúng có thể cũng chỉ là đống đổ nát được ngụy trang khéo léo. Cô chạy theo tất cả mọi quy chuẩn hòng chạy trốn cái bản ngã mà mình luôn từ chối.

Ánh đèn đường rọi vào góc bàn nhỏ bên khung cửa sổ, không gian chùng xuống kéo cô về hiện tại, một hiện tại cô đơn đầy mệt mỏi. Từ ánh đèn hiu hắt ấy, những khao khát của đứa trẻ bên trong cô lại trổi dậy. Cô thèm được vùi vào lòng mẹ, được nũng nịu vòi vĩnh, được nhận cái ôm yêu thương cùng câu mắng yêu quen thuộc. Cũng từ ánh đèn ấy, biết bao ước mơ còn đang dở dang, bao nỗi thống khổ đã hằn sâu trong đôi mắt ngây dại ngước mình bầu trời mênh mông vô tận kia. Cô bật khóc. Bao nhiêu câu hỏi đã chạy trong đầu, ngay giây khắc này bỗng dừng lại.


Tranh của họa sĩ Trần Thắng

Cô không còn nghĩ được gì nhiều, chỉ thấy mình là nguồn năng lượng nhỏ bé tồn tại dưới dạng vật chất giữa vũ trụ bao la này mà thôi. Sự sống của cô như ánh đèn, khi sáng rực đầy nhiệt huyết, khi yếu ớt nhỏ bé như cận kề sự lụi tàn. Và sự cô độc luôn chiếm lấy cô mỗi khi nhìn lên bầu trời đêm. Cô luôn tự hỏi, giữa bầu trời rộng lớn kia, mình phải đi đến đâu để tìm thấy nơi mình thuộc về, phải chạy như thế nào để kịp với tháng năm. Và phải cố gắng đến chừng nào, hay ngay lúc này đành phải buông xuôi mọi thứ. Cô khóc vì cô còn đôi chân, còn mái tóc, còn cả đôi mắt đang ngấn lệ. Khóc vì chúng đều tồn tại nhưng cô chẳng thể tìm được chính mình ở nơi đâu. Cô mong đợi điều gì đó xa xăm mà chính cô còn không rõ, có khi cô ước mình được sống hai cuộc đời. Một cuộc đời do mình chọn và một cuộc đời để tha hồ học những bài học, học rồi khôn lớn, học rồi trưởng thành, học rồi thành công.

Giá như được sống hai cuộc đời thì ít nhất, không có bản ngã nào của cô phải hạ xuống, và ít nhất, cô đã có thể chẳng lảng phí một giây phút nào của sự sống mà thượng đế đã ban tặng. Mọi thứ vẫn ở đấy nhưng cô hiểu rõ, hơn ai hết chỉ có chính linh hồn mình mới có thể đưa mình thoát ra được nơi hố sâu, và cũng chỉ chính bản thân mình mới là thứ quyết định mình sẽ đến được đâu. Cô đã từng nghĩ đơn giản rằng, cắt đi mái tóc dài mượt mà duyên dáng, là cắt đi mọi sự phiền muộn đang bủa vây. Nhưng cuộc sống vốn dĩ không đơn giản như vậy. Ai đó từng bảo, đừng chạy trốn để tìm một cuộc sống tốt hơn, bởi dù có đi đến chân trời nào thì bạn cũng mang theo chính bản thân mình.

Từ khi nào với cô “Sống là một thứ bổn phận trời dúi vào tay, cầm thì khổ mà không cầm thì áy náy” và từ khi nào mọi việc cô làm lại trở nên nhàm chán, vì nếu không làm thì chẳng biết làm gì khác nữa...

Cô đã mãi nhấn chìm mình trong khuôn khổ rồi tự cho đấy là an toàn và vững chắc. Chỉ những lúc như thế này cô mới thấu được có những nỗi đau mà rất lâu về sau ta mới cảm nhận được. Có khi nó sẽ nhẹ nhàng theo thời gian, nỗi đau đó không còn là vấn đề quá khắc nghiệt nữa. Hoặc, có thể là trong một đêm của những năm tuổi đã xế chiều, cô nằm trên giường lạnh lẽo, đau đớn nghĩ về những thứ mình đã bỏ lỡ, thấy được mình đã sống một cuộc đời vốn dĩ chẳng có hạnh phúc dù vẫn cố gắng và tồn tại mỗi ngày. Liệu khi cô già đi, nhân loại của cô đã đi được đến đâu rồi, họ ruồng bỏ trái đất để tìm một ngôi nhà mới lớn hơn, hay mãi chôn vùi đôi chân mình dưới mặt bùn tăm tối. Loài người giao tiếp với loài người, loài người giao tiếp và tác động đến mọi vật. Họ đang thật sự sống hay chỉ tồn tại?

Trong cái oi bức của những ngày tháng sáu, cô trốn khỏi cuộc đời hối hả, thả thân mình vào miền ký ức xa xưa, một lần để cho mình ngất lịm đi với những mộng tưởng hão huyền. Một lần nữa cô tha thiết được sống, như đã từng chẳng muốn được sinh ra.

Hôm nay không phải đến trường, và cô cũng không đi làm nữa...

Cô nằm dài trên bãi cỏ xanh mượt, và việc duy nhất cô làm là thở và chỉ thở. Cô không còn nghĩ nhiều về những ngày tháng như con thiêu thân.

Cô nhìn những cánh hoa vàng điểm tô trên nền cỏ xanh mướt có đôi cánh bướm rập rờn. Kìa con ve đang cất tiếng hát hoà cùng lời ca đôi chim sẻ núp trong cành bằng lăng. Ánh nắng len qua từng khóm lá thả những sợi vàng tơ như mật. Dòng nước trong xanh êm dịu vỗ về cô. Mọi thứ thật nên thơ. Cô như được sống lại. Cô nhận ra, sứ mệnh cao cả nhất của loài người khi được thượng đế ban cho sự sống là chứng kiến từng khoảnh khắc. Chứng kiến cảnh mặt trời và mặt trăng thay nhau ban nguồn sáng cho nhân loại, cảm nhận từng hơi thở của đất mẹ, lắng nghe những âm thanh của cuộc sống. Và đó cũng chính là đặc ân của họ khi được đến với thế giới này.

Rảo bước chân về phía mặt trời đỏ rực, cô bắt gặp những cánh chim hối hả bay về tổ sau một ngày dài kiếm ăn. Ngày nhỏ, cô thường dõi theo cánh chim và mường tượng rằng màn đêm đang đuổi theo đôi cánh của chúng. Cô nhấc máy lên gọi cho mẹ: “Liệu những con chim có mỏi cánh rồi không thể về cùng đàn của chúng không?” Mẹ bình thản và đáp lại cô: “Khi con muốn chạm tới thứ gì đó, dù cho con có chạy xa hàng trăm ngàn dặm thì con vẫn không bao giờ thấy mỏi. Đây là những con chim khao khát sự sống, chúng tự do và dũng cảm dang đôi cánh nhỏ bé giữa bầu trời vô tận để níu lấy sự sống. Chúng bay không phải chạy trốn, bay là vì sự tự do đầy ắp”. Cô lặng đi vài phút rồi khuôn mặt lại bừng sáng. Cô chạy nhanh về nhà mở tung cửa sổ, tưới chậu tùng thơm và trò chuyện với nó như một cuộc tương phùng của hai người bạn đã lâu không gặp. Cô đọc tiếp quyển sách hay của mình rồi ngủ thiếp đi.

Sáng hôm sau vẫn là một ngày tuyệt vời, cô mở cửa để nắng ấm tràn ngập vào căn phòng, cô lại tiếp tục ước mơ và hoài bão nhưng không còn là con thiêu thân lao mình về phía ánh sáng. Cây tùng vẫn rực thơm nơi ban công, và chiếc radio lại nhẹ nhàng những bản relaxing êm ái.

Tổng hợp nhiều nguồn

Tác giả: Võ Hồ Nhật Ny

Tin xem thêm

Tình yêu dẫn lối

Giải trí
02/07/2025 22

Lan trở về nhà sau một ngày dài đi tác nghiệp ở địa phương. Đôi chân leo đồi mỏi rã rời, những cơn mưa bất chợt khiến quần áo bao lần ướt rồi lại khô. Lan thấy lạnh, tay ...

Lượm hàng giả từ bãi rác về tặng vợ

Giải trí
02/07/2025 16

Phóng viên bất ngờ với ông chồng cố tình lượm hàng giả từ bãi rác về tặng bà xã.

Phan Thị Mơ phản ứng khi bị nói được ưu ái nhờ nhan sắc, cát-sê cao ngất ngưỡng

Giải trí
02/07/2025 14

Hoa hậu Phan Thị Mơ khẳng định quá trình làm nghề, cô nỗ lực mỗi ngày. Người đẹp phủ nhận chuyện được ưu ái nhờ nhan sắc hay "hét giá" cát-sê khi tham gia các dự án.

Chi Pu khoe trọn đường cong mướt mắt với 'view sang chảnh'

Giải trí
02/07/2025 14

Trong chuyến nghỉ dưỡng của mình, Chi Pu diện set đồ đến từ thương hiệu Gucci, khoe thần thái sang chảnh, đẳng cấp.

Một tháng, 6 người đẹp đăng quang hoa hậu: Bội thực đến phát ngán!

Giải trí
02/07/2025 10

Đã đến lúc ngành công nghiệp sắc đẹp cần một cuộc soi chiếu nghiêm túc để vẻ đẹp không chỉ để ngắm nhìn.

Ai là nữ tỷ phú giàu nhất thế giới?

Giải trí
02/07/2025 10

Theo báo cáo mới nhất từ Hiệp hội Tiền lương Toàn cầu (GPA), 100 tỷ phú giàu nhất thế giới có tổng tài sản lên tới hơn 5.000 tỷ USD, chỉ có 15 phụ nữ trong danh sách này.

Đội pháo hoa Bộ Quốc phòng vào chung kết DIFF 2025

Giải trí
02/07/2025 09

Lần đầu tham dự, đội pháo hoa Z121 Vina Pyrotech (thuộc Bộ Quốc phòng) đã giành vé vào chung kết Lễ hội pháo hoa quốc tế Đà Nẵng.

Phim kinh dị nặng đô của đạo diễn 'Triệu phú ổ chuột' cấm khán giả dưới 18 tuổi

Giải trí
02/07/2025 09

"28 Năm sau: Hậu tận thế" (28 Years Later) - phim kinh dị nặng đô đánh dấu sự trở lại của đạo diễn "Triệu phú ổ chuột" Danny Boyle ra rạp Việt từ hôm nay, 20/6 và bị dán ...


Cơ quan quản lý trang thông tin điện tử: TỔNG CÔNG TY TRUYỀN THÔNG VNPT-MEDIA
Địa chỉ: Số 57A phố Huỳnh Thúc Kháng, Phường Láng Hạ, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
ĐKKD: 0106873188 do Sở KH-DT cấp ngày 12/06/2015
Giấy phép trang tin điện tử số: 822/GP-TTĐT do Sở TT-TT Hà Nội cấp ngày 02/03/2017
Email: vnptmedia@vnpt.vn - Điện thoại: 0437722728 - Fax: 0437722733
Chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Ông Vũ Trường Giang - TGĐ VNPT Media