Chiếc áo bà ba em mặc hôm nao
Bóng dáng dịu dàng giữa chợ sông sâu
Con đò nhỏ đưa đôi mình qua bến
Ánh mắt trao nhau ngọt tựa mía lau.
Nhớ dáng em nghiêng bên giàn hoa giấy
Gió thoảng hương cau vương tóc mềm bay
Nắng chiều nhẹ tô môi cười duyên dáng
Như một bài thơ anh giữ nơi này.
Áo bà ba, màu nâu thương nhớ
Theo anh qua những tháng năm đợi chờ
Bến sông xưa vẫn còn con nước
Mà người năm ấy, giờ ở nơi mô?
Áo bà ba, mộc mạc như lúa
Như câu hò ngọt lịm mùa trăng thu
Dẫu mai đây cách ngăn đôi ngả
Tình quê, tình lứa vẫn khắc trong tim.
Bóng dáng bà ba bên cầu tre nhỏ
Tiếng hát ru êm giữa đêm trăng mờ
Sông Cửu Long vẫn hiền như thuở
Chỉ mình anh ôm nỗi nhớ không nguôi.
Nếu một mai em về bên bến cũ
Có thấy anh chờ như thuở ban đầu
Chiếc áo bà ba trên vai nghiêng nắng
Sưởi ấm lòng anh, như mối tình xưa.