- Qu..ắ..n.g.. qu.ắ..n.g.. - C.ú..c c.ú c..ụ... ch.o..c c..hó.p
Mọi người đang ngủ trưa bỗng nghe tiếng gà, tiếng người lẫn lộn ở sau nhà, ông già Ba ngồi vấn thuốc gò miệng lẩm bẩm “Lại cái thằng Dũng ròm” phá làng phá xóm nữa rồi, muốn nghỉ trưa chút xíu cũng không yên với nó”.
Mọi người ở đây không còn ai lạ Dũng, một tay mê gà nhất xứ, nhìn thấy con gà đá là nó lết đi không có nổi, chưa thấy ai yêu thương chiều chuộng gà như hắn, chỉ còn đưa gà vô mùng ngủ chung là hắn chưa làm thôi.
Hắn mê nuôi gà từ nhỏ, đá đấm thì không lại ai, nhưng thấy bất cứ con gà nòi nào khoái là hắn cho là “gà độ”, rồi tìm mọi cách để mua về nuôi để đá, hắn là con trai út của một gia đình tương đối khá giả, nhà có máy cày, máy suốt lúa, đất đai cũng nhiều, ít phải lao động nên có nhiều thời gian cho đá gà.
Tánh tình cũng chẳng thấy giống ai, khôn không khôn, ngoan cũng không phải, nói dóc thì có lẽ cũng không ai bằng, một lời thốt ra bay lộn trên không trung rồi lao vút lên thẳng trời xanh. Hắn toàn chơi với con nít, tụi con nít từ từ lớn lên đều bỏ lại Dũng, bởi vì tánh Dũng không phát triển theo tụi nó được, rồi hắn lại chơi với tụi nhỏ hơn chút xíu đang nhú mầm lớn lên.
Vào mùa cày Dũng tất bật với thị trường gà ở khắp kinh nọ rồi đến ấp kia, Dũng đi theo máy cày để làm quản trị như mua dầu, chạy phà, sửa máy… nói chung là làm những công việc giản đơn, còn nếu như đo đất hay tính toán tiền bạc gì thì đã có tía của Dũng lo, nên hết việc là hắn cứ thoải mái mà đi săn lùng gà dữ.
Tranh của họa sĩ Đỗ Phấn
Riết rồi ai cũng biết Dũng là một tay giở hơi, hắn “nổ” thì khủng khiếp, trời đất thiên địa xứ bưng biền này mênh mông ai đâu mà biết ai, hắn nói gì cũng được rất bài bản và y như thật, sau này làng trên xóm dưới họ kháo nhau về độ chính xác chuyện hắn nói thì “uy tín” của Dũng giảm hẳn. Ấy vậy mà Dũng chẳng tỏ ra hề hấn gì, cứ bài cũ tái diễn, mọi người nghe chỉ cười tủm tỉm cho xong chuyện.
Bữa đó máy cày nhà Dũng cày trên đất Cô Ba Ty ở xóm Chòm Bồng, Dũng rề rề ra sau vườn nhìn bầy gà nòi nhà Cô Ba.
- Nè Dũng! Nhìn ngó cái gì đó, bầy gà đó tao nuôi để thằng rể bắt lên đất Thủ Dầu bán cho ta đá độ đó, năm rồi bán cũng được một mớ kha khá đó mày, “gà độ” nên năm nay họ đặt hàng quá trời. Cô Ba lên tiếng.
- Xí! Bà chỉ có nổ, đám gà này mà độ cái con khỉ, chỉ bằng mấy con gà ăn thịt thôi! Nghe Cô Ba nói tới làm như chạm nọc của Dũng.
- Mày nói sao chớ, bầy gà đẹp vậy mà còn thua gà ở trỏng nữa hả? Cô Ba hỏi gặng.
- Chứ sao, gà trong xóm tui đều đều như nhau, con nào cũng đáng bạc triệu, đá trận nào thắng trận đó, lông mượt dịu mắt, loại nào cũng có, cú nè, điều, chuối, khét… bữa hổm có mấy người ở miệt trên xuống hỏi mua, nhưng đâu có mua nổi.
- Giữ vậy sao mày? Cô Ba như hoảng hốt.
- Nè! Tui nói cho cô hay nghe, nhà tôi có nghề gia truyền nuôi gà đá, từ thời ông cố tui trào Pháp hồi 9 năm lận, sau đó truyền lại cho ông nội tui, ông nội tui là dân chăm sóc gà cho tụi Tây ở trường đua Phú Thọ, sau tiếp thu ổng mới trôi dạt tới vùng này đó. Nhà tui bây giờ còn con gà ba cựa đá giữ trời lắm, bữa nọ có nhóm thương hồ xưa biết ông nội có con gà quý, họ ở Bến Bình Đông xuống kiếm mà ba tui nói hổng có biết.
- Trời đất! mày nói trời chớ làm gì có gà nào ba cựa mày, từ cha sanh mẹ đẻ tới giờ tao chưa thấy lần nào hết trơn hết trọi ạ!
- Bởi vậy cô Ba chỉ biết nuôi chứ đâu biết đá mà nghiên cứu thứ gà giữ. Dũng được nước tới.
- Anh nói thiệt không nếu nhà anh có con gà nòi ba cựa giá bao nhiêu tui cũng mua, từ trong bếp một người đàn ông mập mạp, tóc dài khuôn mặt hầm hì rất ăn chơi, vừa đi vừa nói từ trong bước ra.
- Ổng này là ông nào vậy cô Ba? Dũng ngoái đầu lên hỏi.
- Thằng rể thứ hai của tao, chồng con Hai Sứ trên Thủ Dầu nó về sứ này mua gà đá, bán lại cho dân trường gà.
- Tui nói giá anh mua không nổi đâu. Nghe tới đây Dũng dịu giọng.
- Bao nhiêu tui cũng mua. Gã đàn ông nghiêm nghị nhìn Dũng.
- Mà ông già tui không chịu bán đâu. Dũng đáp.
- Vây để tui gặp thuyết phục ổng, đảm bảo ổng sẽ hài lòng. Gã đàn ông cố nài.
- M..à.a… ổng đi vắng rồi, ít bữa nữa mới về. Dũng có vẻ lẩn trốn.
- Tui sẽ đợi, bao lâu cũng được. Nói xong mặt hắn lạnh như tiền.
- Nhưng đó là gà quý dễ gì ổng chịu bán. Dũng lí nhí.
- Thôi! Nếu vậy thì bay cho nó coi cũng được, vì đây là gà lạ mà. Ngày mai thằng Hai qua bển chiêm ngưỡng chút xíu nghe Dũng. Cô Ba chen vô.
- Dạ! nếu má nói vậy cũng được, xuống miền Tây nghe nói có gà quý hiếm mà không được xem cũng uổng. Gã đàn ông kia gật gù.
- Để tui về hỏi má tui kỹ lại xem có chịu. Biết không còn đường chạy Dũng đành ngậm tăm gật đầu.
- Ừ! Nếu vậy thì tốt quá! Anh về ráng thuyết phục má anh đi tui không mua với giá hẹp đâu, có gì ngày mai anh cho tui hay nghe.
- Cũng được! Dũng đáp.
***
Hôm sau, khi Dũng đang lục đục chuẩn bị đồ đạc để nổ máy cày bên đất Bà Năm Lửa, bất thình lình gã đàn ông hôm qua xuất hiện.
- Sao rồi anh Dũng? Má anh chịu bán gà ba cựa không?
- Dũng giựt mình lí nhí trong cuống họng. Có!
- Hả! Anh nói sao? má anh chịu bán rồi hả? Gã đàn ông có vể hốt hoảng mừng rỡ.
- Trời ơi! Hồi hôm tôi năn nỉ bả suốt đêm, gần tới sáng bả mới đồng ý, nhưng má tui nói bán giá cao lắm đó, anh nhắm mua nổi không? Dũng phân bua.
- Tui đã nói rồi, bao nhiêu tui cũng mua. Gã đàn ông quả quyết.
- Má tui nói mười triệu, anh tính sao? Mua nổi hôn? Dũng hỏi gạ.
- Được tui đồng ý, cho anh thêm hai triệu gọi là mai mối, bây giờ tui đưa anh trước năm triệu tiền cọc, anh về đưa cho má anh sáng mai tui qua bắt gà. Gã đàn ông cười ha hả.
- Dũng tính nói cho qua chuyện ai ngờ gã đàn ông kia làm thiệt, đành phải nhận tiền chứ sao bây giờ.
Đúng hẹn, gã đàn ông lạ mặt kia cùng hai người khác, tướng mạo bậm trợn qua nhà tìm Dũng, vào đến nhà thấy trống hươ trống hoác, không thấy bóng người, chỉ thấy bà nội Dũng nằm một mình trong nhà, thấy có người lạ vào nhà bà ngoái cổ dậy nhìn hỏi xem ai. Nghe xong câu chuyện của gã đàn ông lạ mặt kể, bà nội Dũng cầm trả tiền lại cho người ta, mong họ thông cảm, chứ làm gì nhà có con gà nào ba cựa.
- Hôm bữa hai con gà trống tranh dành gà mái đá nhau quá trời, con gà đó bị tấn công dze tới, dze lui trúng mấy cái chảo máy cày téc cựa, từ đó thằng Dũng đi đâu cũng nổ là gà ba cựa. Bà chỉ con gà trống bị què giò đang đứng bên gốc dừa nói.
Nghe tới đây gã đàn ông lạ mặt nóng đỏ mặt, bủn rủn trân tay, khuôn mặt như muốn ăn tươi nuốt sống Dũng, hắn đứng lên cầm tiền bỏ đi một nước.
***
Sau trận chết hụt đó Dũng chốn chui chốn nhủi, khi gã đàn ông lạ mặt đó rời khỏi đây Dũng mới giám xuất hiện, nhưng tính tình vẫn không thay đổi. Thấy con mình đã lớn mà cứ lêu lổng hoài, không chí thú làm ăn, gia đình quyết định đi hỏi vợ cho Dũng, Dũng không từ chối và cũng không đồng ý, hắn cứ nhe răng cười.
***
Còn vài ngày nữa là tới Đám cưới của Dũng mà công việc đồng áng của gia đình còn chồng chất, mọi người tất bật còn Dũng thì cứ vô tư với bầy gà chiến của mình.
- Dũng! Mày đi kêu mấy đứa làm thuê xóm ngoài ngày mai lại cộ hết ba cái lúa bông vô nhà dùm tao coi, vài bữa là tới nhóm họ rối mà mày cứ ở đó gà qué cho được sao? Tía của Dũng nói lớn.
- Dạ để chiều con đi! Dũng đáp.
Cả nhà mỗi người một chân một tay để chuẩn bị đón dâu mới, còn Dũng thì chỉ với một việc duy nhất là chải chuốt cho bầy gà độ của hắn.
Dũng láo ngáo đi lòng vòng quanh đám người rất đông trong trường gà, trong đó dân đá cũng có, dân hiếu kỳ đến xem cũng có, dân ăn theo bên ngoài cũng có, nhưng không tìm thấy mấy thằng thanh niên xóm trên để kêu nó ngày mai vô cộ lúa, Dũng thấy đói bụng thôi mình ra kia mua cái gì ăn ngồi đợi, chừng nào đám đá gà độ này giải tán rồi tính tiếp, vừa nghĩ xong quay ra thì nghe tiếng la thất thanh “Công an tới, công an tới”, Dũng ngửa mặt lên nhìn thì bốn xung quanh đã bị Công an mặc thường phục lao ra vây kín, mặc cho Dũng đôi co giải thích, cũng như tất cả những người có mặt tại trường gà, Dũng bị tra còng vào tay giải đi.
- Thiệt hết sức cái thằng Dũng, giao cho chút xíu công việc tời giác này chưa về nữa, mốt là tới nhóm họ rồi. Tới tối mà thấy Dũng vẫn chưa về nhà má Dũng than phiền.
- Bà để tôi giựt cái máy cule Tư chạy ra đầu kinh kiếm nó coi sao! Tía Dũng vừa nói vừa mở dây chiếc xuồng tam bản đẩy ra xa bờ.
Chưa tới ngã ba, đã thấy một số người tụ tập bàn tán xôn sao, tía Dũng loạng choạng khi nghe tin con mình bị bắt cùng với đám đá gà. Ông chỉ biết ngửa mặt kêu trời với thằng con vô phước của mình thôi.
- Trời ơi! Rồi không lẽ tui làm chú rể thay cho nó sao?
Tía Dũng bước vội xuống xuồng, ông quay về trong bóng chiều đang dần dần buông, cảm giác như đang khép lại tất cả những hào quang màu mỡ gà của thằng con trai ông đem lại, nó đang tràny sâu vào những giây phút đầu tiên của màn đêm vô vọng.
Tổng hợp nhiều nguồn
Hắn mê nuôi gà từ nhỏ, đá đấm thì không lại ai, nhưng thấy bất cứ con gà nòi nào khoái là hắn cho là “gà độ”, rồi tìm mọi cách để mua về nuôi để đá, hắn là con trai út củ...
Diễn viên Hùng Thuận - đóng An trong "Đất phương Nam" hạnh phúc vì sắp tổ chức lễ cưới với bạn gái sau thời gian dài gắn bó.
Đạo diễn Bá Vũ tố bị loại khỏi dự án phim “Con đường vô tận” sau hơn 5 năm gắn bó mà không nhận được bất kỳ thông báo hay lý do nào từ nhà sản xuất Trần Bảo Sơn. Anh khẳn...
Có một doanh nhân thành đạt làm chủ một công ty bảo hiểm y tế. Vào một buổi sáng ra khỏi nhà đi làm, khi ông mở cửa xe thì bất thình lình có một con chó đi lạc đang ngủ d...
Diễn viên Park Sung Woong của phim "Đầu gấu đụng đầu đất" xác nhận tham dự Liên hoan phim châu Á Đà Nẵng 2025 (DANAFF III) diễn ra từ 29/6-5/7/2025.