Ngẩng đầu thấy trăng

26/04/2025 22:00
1. Ánh trăng vò võ chiếu xuống mặt nước. Dưới đáy nước không còn là đá sỏi tầm thường mà là một trăng kiêu kỳ, thoát tục. Ta thật không nỡ chuyển động thân xác phàm trần này khiến cho bóng trăng kia vỡ tan thành trăm nghìn làn sóng nhấp nhô. Trăng sáng trong như ngọc bích, trọn vẹn tốt đẹp. Còn ta, một kẻ dại dột, tình yêu của ta dành cho Lý Phàn lẽ ra phải nên như ánh trăng diệu kỳ kia, lặng lẽ tỏ rạng. Nhưng không, ta lại gửi gắm nó vào tiếng kèn lá.

Thứ tài lẻ mà ta vừa muốn lại vừa không muốn có. Tiếng kèn lá đã từng thay ta thổ lộ nỗi lòng với Lý Phàn nhưng chính nó đã hại ta khiến Xảo Tráng con của quan tạo đã tìm thấy nơi này, nhìn thấy tình cảnh ta như hiện giờ, lấp lóa dưới nước, không một mảnh vải che thân. Ta đã từng thấy Xảo Tráng khi còn nhỏ, tuy hắn gương mặt cũng khôi ngô tuấn tú nhưng lòng dạ hắn hiểm độc chứ không lương thiện dịu dàng như Lý Phàn. Hắn biết đám con gái sợ sâu, sợ rắn rết, hắn không sợ hãi vẻ ngoài kỳ dị cùng độc tố chết người, hắn thường sai người làm bắt sâu róm, rắn rết đem đập chết rồi bỏ vào trong những chiếc lá rừng. Chiều chiều khi đám trẻ bọn ta đi chăn trâu, đi lấy củi về tới đầu bản sẽ bị Xảo Tráng chặn lại ném lá rừng, đất đá cùng những thứ kinh dị vào người làm cho kinh hãi.

Ta bề ngoài là nữ nhi yếu đuối, nhiều lần thót tim với kiểu đùa quá trớn của Xảo Tráng, trong lòng vừa sợ hắn vừa căm ghét mỗi khi nghĩ tới cái tên Xảo Tráng. Đã lâu, từ khi nhà tạo xây nhà lớn chuyển về đầu bản để dễ bề cai trị thì ta cũng không còn gặp lại tên Xảo Tráng. Nào ngờ đâu, sau hôm nghe tiếng kèn lá của ta, hắn ngày đêm mê mẩn, thầy mo được mời về cúng nói rằng hắn đã trúng độc tình phải mau mau cưới người trong mộng cho hắn không thì Xảo Tráng sẽ tẩu hỏa nhập ma hết phương cứu chữa.

Ta một lòng với Lý Phàn, chàng và ta đã hẹn thề sống chết, nào ngờ biên cương bị giặc quấy nhiễu, nạn gươm đao binh lửa khiến dân tình lầm than, thân là nam nhi khi giang sơn xã tắc lâm nguy phải một lòng dốc sức tìm lại bình yên cho tổ quốc. Lý Phàn chí hướng chưa khỏa, một lòng muốn tòng quân giết giặc lẽ nào ta nỡ vì riêng mình mà níu chân chàng vì chuyện nữ nhi tầm thường mà mang tiếng với non sông.

Qua khe liếp, ta đã nhìn thấy lễ vật của nhà tạo. Xảo Tráng quả thực có lòng, lễ lạt của nhà hắn mang đến đủ cho người ta có thể sống tới già mà không phải lo nghĩ gì cả. Mỗi một lời người làm mai nói ra làm tim ta đau thắt, ta hồi hộp trông ngóng cha mẹ ta, nhà ta tuy không giàu có gì nhưng cũng không bao giờ phải lóa mắt trước vàng bạc của nhà tạo. Lời bà mai như được đổ thêm mật ong rừng, lời bà mai như dây mây quấn, khi cha mẹ ta gật đầu đáp lễ là ta biết mình không còn hi vọng gì cả.

Giá mà nước mắt có thể làm cha ta suy nghĩ lại, giá mà sự quỳ lạy van xin đau đớn của ta có thể giúp mẹ ta đổi ý. Cha mẹ nhốt ta lại trong phòng, sai người làm canh chừng ta như tù nhân. Cha ta tức giận vì ta dám cãi lời, mẹ ta ngọt nhạt con ơi con à, nhà quan tạo có quyền có thế ta làm sao dám chống lại, con có thương mẹ thương cha thì nghe theo lời mẹ, nhà quan tạo giàu có con lấy Xảo Tráng thì cả đời con không phải lo cái ăn cái mặc.

Tình yêu giống như con ngựa hoang khó thuần phục, trái tim đã hướng về ai thì chỉ có người đó thôi, trái tim ta đã có Lý Phàn thì không thể chứa thêm Xảo Tráng. Nếu ép ta ở bên một người ta không yêu thì cả đời này ta sẽ như cái cây bị tách khỏi rừng, lẻ loi cô độc giữa mọi người. Còn về phần Lý Phàn, chàng sẽ ra sao nếu chàng từ chiến trận trở về thấy ta đã sánh đôi cùng người khác, chàng sẽ nhìn ta bằng con mắt nào, giận dữ, thù hận hay sẽ thương hại một kẻ yếu đuối không dám sống chết vì tình yêu vì những lời thề non hẹn biển với chàng. Ôi nước mắt! Ôi trái tim tê dại đau đớn của ta!

Nhân lúc người làm sơ ý, Thị Nôi, người bạn thân thiết của ta đã mở khóa cứu ta ra khỏi căn nhà đã chứng kiến ta lớn lên, người thân của ta bây giờ đã không còn là nơi ta có thể dựa dẫm. Ta chạy một mạch vào rừng. Đường mòn đi lại dễ dàng nếu ta theo đường ấy có thể ta chẳng chạy nổi vài bước chân đã bị người của cha ta bắt lại. Ta rẽ cây mà đi, gai góc cào rách da tướm máu nhưng ta không thấy đau đớn. Một con chim sổ lồng sẽ sợ hãi bay đi, nó sẽ tìm mọi cách để làm sao bay cao, bay nhanh khỏi nơi đã trói buộc nó. Trong lòng ta giờ đây vừa sợ hãi vừa phấn khích.


Tranh của họa sĩ Lê Trần Thanh Thủy

Ta đã đi rất lâu giữa rừng rậm, xung quanh chỉ có tiếng chim chóc, tiếng thú rừng kêu rúc. Cảnh vật thâm u trong một màn sương bay là là mặt đất che giấu những thứ đáng sợ của rừng già. Ta vừa đi vừa ngẩn ngơ suy nghĩ về tình cảnh của mình. Cha mẹ ta luôn dạy ta phải chân thật, phải sống đúng với lòng mình, nhưng tại sao ta không muốn lấy Xảo Tráng mà cha mẹ vẫn nỡ lòng ép ta là vì nguyên cớ gì???

Cha mẹ luôn nói yêu thương ta, nhưng lại không thành toàn cho ta và Lý Phàn lẽ nào vì chàng mồ côi, vì gia cảnh chàng nghèo khổ hay sao!? Ôi! Có lẽ vì cha mẹ quá thương ta, sợ ta phải chịu khổ cùng Lý Phàn nên nhất quyết cấm cản ta. Ôi! tấm lòng mênh mông của mẹ cha nhưng con gái chỉ mong được sống đúng với trái tim mình thì tuyệt sẽ không hối hận gì nữa.

“Bộp”. Ta chỉ kịp nhìn bóng dáng con rắn khổng lồ đen trùi trũi bò rất nhanh ra khỏi lớp lá khô dưới chân sau khi đã đớp ta một cú thật đau. Trăng đã lên, soi tỏ con đường phía trước tới hồ Ngọc Bích, đã nghe thấy rõ tiếng thác nước chảy ầm ào dưới chân. Ta lê bước đi tới.

Có chết ta cũng sẽ làm một con ma sạch sẽ.

2. Ánh trăng nhẹ nhàng thả xuống trần gian những sợi tơ mỏng mảnh trong suốt, nước lấp lóa dội vào da thịt tôi mát lạnh, tôi tan mình vào nước. Khoảnh khắc cuối cùng trôi vào mắt tôi, một vầng trăng trong vắt, tròn vành vạnh, lạnh lùng tỏa sáng. Tôi tưởng mình đã chết. Dòng nước cứ như có một bàn tay vô hình đẩy tôi dạt vào bờ. Lá cây, túi ni lông, lon bia phập phồng trôi dạt trong bóng tối và tiếng nước réo rắt rơi vào tai tôi, những hạt cát tinh nghịch nhảy vào mũi vào mồm tôi gọi tôi mở mắt trong vô thức, nước cứ thế ộc ra.

Nước thấm ướt quần áo tôi, lạnh thấu. Tôi nằm yên lặng, tai ù đi. Trên bầu trời vầng trăng tỏa ra một ánh sáng thanh khiết bao tỏa lấy mọi cảnh vật quanh tôi.

Tôi nhắm mắt lại. Cả người tôi trống rỗng, nước vẫn chảy xuống từ thác, réo rắt như tiếng đàn môi của ai đang ngồi vắt vẻo trên cành sanh mọc chìa ra khỏi vách đá mà thổi xuống. Những âm thanh khiến lòng tôi dịu lại, thôi nhức nhối. Ý muốn chết trong tôi mười phần chỉ còn lại hai, ba. (Tại sao lại chết đi giữa cuộc đời tươi đẹp như thế này, mọi thứ có thể làm lại mà cô gái, hãy quên những nỗi buồn đi). Lời thì thào trôi qua vách đá, dội xuống đập vào tiềm thức mông lung của tôi như một lời an ủi.

Những giọt nước mặn mòi rơi ra từ khóe mắt tôi, hòa chung vào dòng nước.

(Khóc đi. Đúng thế. Hãy khóc đi để không còn đau nữa.)

Nước dập dềnh vỗ về, an ủi thân xác tàn tạ của tôi.

3. Ta chết, hóa thành hồn ma quanh quẩn bên dòng thác kì vĩ. Ban ngày ta trốn vào đá ngủ vùi, ban đêm ta tha hồ nhảy nhót trên các ngọn cây si, cây xanh treo mình trên vách đá cạnh dòng thác để nhìn ngắm trăng sao. Ta đã giấu nhẹm thân xác của ta dưới hốc đá ở đáy hồ Nguyệt Bích, ta bịt mắt những người bơi lặn giỏi nhất trong làng được cha mẹ thuê để tìm xác của ta. Hồn ta đứng một bên nhìn mẹ ta khóc ngất trong tay người thân, bà tháo cả sợi chỉ đen buộc ở cổ tay mình mong hồn ta nhập vào để chỉ vị trí nơi chôn giấu xác phàm của ta nhưng lòng ta đã lạnh.

Ta thờ ơ với ánh trăng. Ta thờ ơ với gió. Ta ngồi yên lặng thẫn thờ hàng giờ liền dưới gốc cây, trên mỏm đá, hòa mình vào với cái lạnh lẽo của đêm tối. Ta cứ như thế đã qua không biết bao nhiêu mùa trăng.

Ngày Lý Phàn về bản, chàng cưỡi con ngựa tía có buộc mảnh vải hồng phía sau đuôi ngựa. Tin báo chiến thắng. Chàng trở về với phần thưởng lớn của đời người, một chức phận ngang với quan tạo. Mọi người đã giấu nhẹm đi cái chết của ta chỉ vì sợ chàng sẽ trả thù. Ta đau đớn nhìn chàng mỗi chiều ra hồ Ngọc Bích thẫn thờ nhìn theo dòng nước cứ nghĩ ta đã phản bội lời chàng mà gả đi một nơi xa xôi theo lời lẽ lừa dối của quan tạo. Một hồn ma làm sao thốt lên được lời nói thanh minh, ta vùi mình vào dòng thác mà trút bỏ oán hận.

Chẳng nhẽ chàng cũng tin rằng ta sẽ phản bội lời thề với chàng chỉ để tìm hạnh phúc cho riêng mình hay sao? Chàng vẫn chưa đủ thấu hiểu lòng ta. Điều ấy mới làm cho ta đau khổ. Tấm lòng trinh trung ta dành trọn cho chàng, lấy cả cái chết để chứng minh cuối cùng chẳng để làm gì cả ngoài một sự oán hận vô cùng của người ta yêu dành cho ta. Dù biết chàng hiểu lầm nhưng vẫn khiến cho ta đau đớn khôn nguôi. Cuối cùng, chàng đã tìm một bờ vai dựa vào. Thị Nôi, bạn thân của ta, đã tích cực thay thế cho hình bóng của ta trong lòng Lý Phàn.

Ta gần như đã phát điên.

Một con ma đầy bất lực, rồ dại.

Ta đã nhiều lần chứng kiến cảnh chàng, Lý Phàn, người ta yêu thương nhất cười đùa vui vẻ, hạnh phúc bên Thị Nôi. Ta đã từng có ý định dìm chết cả hai kẻ đó bằng đôi tay đen đúa của mình. Nhưng đến giây phút quyết định, ta lại buông bỏ. Ta không sợ bị đọa vào địa ngục chịu cực hình đau đớn nghìn năm, ta chợt nhớ tới tình yêu của ta dành cho Lý Phàn, ta không nỡ. Ta vẫn không tha thứ nổi cho chàng. Tình yêu là thứ gì vậy, nó như sợi dây buộc chặt ta vào những cành cây mọc chìa ra khỏi vách đá, nó bắt ta giương đôi mắt nhìn vào hạnh phúc của người ta yêu, nguyện chết vì tình yêu dành cho chàng, nó bắt ta phải chứng kiến tất cả, phải đau đớn hơn cả cái chết.

Ta vật vã, thoi thóp bên nỗi đau giằng xé. Mỗi một nụ cười đầy hạnh phúc, sung sướng của chàng đã phá tan đi những sợi dây níu giữ hồn phách cuối cùng của ta. Khi ta sắp hồn tiêu phách tán, ta cố sức nhìn lại lần cuối gương mặt của chàng. Nụ cười ấy, gương mặt ấy, xin vĩnh biệt từ đây...

Một dòng nước lấp lánh chảy xuống từ mây xanh hút hồn ta hóa vào dòng nước ầm ào. Trời xanh thương xót tấm lòng chung thủy của ta, cho linh hồn ta nhập vào với dòng thác kỳ vĩ chảy trôi suốt đêm ngày.

4. Tôi đã ba lần dẫn bạn trai của mình tới chân thác Tình Yêu. Có lần, bạn trai tôi dùng điện thoại chụp được bức ảnh thác Tình Yêu đang mùa đổ nước trắng xóa như nàng thiếu nữ ngọc ngà, xinh đẹp và đầy sức sống. Bạn trai bảo tôi, thác nước này thật đẹp, đẹp như em vậy. Bất giác, tôi nhìn vào dòng thác đang cuồn cuộn chảy, bọt tung trắng xóa mà rùng mình.

Linh cảm của bọn con gái không bao giờ sai. Đứa bạn thân đã nói với tôi như vậy khi tôi dẫn bạn trai tới nhà nó chơi. Tôi không tin lời nó. Một chàng trai với vẻ ngoài thư sinh, bảnh bao lời lẽ ngọt ngào, trau chuốt làm sao có thể là một tên sở khanh đội lốt như lời lẽ đầy sự nghi kị của nó. Tôi đã lao vào cuộc tình như thiêu thân, u mê, man dại, bất chấp tất cả, cuốn trôi mọi lời lẽ can ngăn của người ngoài cuộc như dòng nước đang mùa mưa lũ.

Kết quả của tình yêu đã hình thành trong bụng tôi như một điều tất yếu. Khi biết tin, bạn trai tôi thay vì vui mừng đã rất tức giận, anh ta đổ lỗi cho tôi, thậm chí đánh tôi. Quá bất ngờ và thất vọng. Tôi đã xách va li rời khỏi thành phố để trở về quê nhà, về với căn nhà gỗ nhỏ nằm trên sườn đồi bên cạnh dòng thác Tình Yêu của bà ngoại.

Tôi đã không dám thú thật với bà ngoại. Nhưng giấy gói không trọn được lửa, dù tôi có mặc áo quần rộng thùng thình, cái bụng tôi vẫn ngày một lớn. Dì tôi lo lắng đưa tôi đi khám vì sợ tôi bị xơ gan cổ trướng như chú của tôi. Đến lúc này, tôi vẫn không dám nói thật.

Y học hiện đại đã bóc mẽ lời nói dối tệ hại của tôi. Qua siêu âm, con trai tôi dù bị tôi ép buộc trong đống vải vụn mỗi ngày vẫn phát triển tốt và là một đứa bé khỏe mạnh.

Không thể nói hết nỗi thất vọng, cùng những câu từ lăng mạ đầy nhục nhã mà dì dành cho tôi. Dù tôi biết trong lòng dì thương tôi nhất, tôi sinh ra đã mồ côi cha mẹ, bà ngoại và dì thay nhau nuôi tôi lớn khôn. Con dại cái mang nhưng tôi làm sao có thể đối diện với mái đầu bạc trắng cùng đôi mắt đã khô cạn nước mắt của bà ngoại.

Trở về nhà, tôi dừng ở cổng, thẫn thờ đi vào thác Tình Yêu, ngồi dưới hồ Ngọc Bích, tôi nhìn lên dòng nước trắng xóa với đầu óc, trái tim trống rỗng dù trong bụng tôi đứa trẻ vẫy đạp liên tục.

5. Ta vẫn tiếp tục chứng kiến những hình ảnh hạnh phúc của Lý Phàn bên Thị Nôi nhưng lòng ta nguội lạnh. Ta vô hình, ta là kẻ ngoài cuộc, ta buông bỏ cho chàng có hạnh phúc mới. Sự hi sinh trong tình yêu không chỉ có đắng cay, nó vị tha, không tính toán, hơn nữa, chàng với ta hiện tại chỉ còn là mảnh ký ức đẹp. Chuyện gì cần đến cũng phải đến, Lý Phàn đã đưa Thị Nôi đến trước bàn thờ tổ tiên, xin nhận mặt Thị Nôi vào làm cháu dâu nhà họ Lý. Người trong bản vui vẻ tiệc tùng suốt mấy ngày liền. Ta vẫn bình thản như nước, lạnh lùng chảy trôi.

Thị Nôi mang thai đứa con đầu lòng không phải của Lý Phàn. Chuyện đó chỉ có ta biết, trời biết, đất biết, Thị Nôi và nhân tình của ả ta biết. Lòng người quỷ quyệt, đa đoan hơn cả ma quỷ. Đứng trước sự bất bình ta chọn làm ngơ. Ta tự an ủi rằng ta bất lực trước nhân tình thế thái. Lý Phàn vẫn thường ngày chăm sóc Thị Nôi không chút mảy may nghi ngờ. Ta đứng nhìn chàng khổ sở, không hả hê, không căm giận, có lẽ ta đã ở cùng đá quá lâu, ta trở thành trơ lì, trơn nhẵn như tảng đá núi.

Ngày Thị Nôi trở dạ, mưa mãi không ngừng. Lý Phàn chạy ra ngoài mưa quỳ lạy cầu xin ông trời che chở cho đứa con (không phải là của mình), ta chợt nghĩ, giá người đang sinh con cho chàng là ta, ta tủi phận, nước sôi réo ầm ào, thác chuyển màu đục ngầu giận dữ.

Đứa trẻ cứng cáp, lời đồn thổi đã tới tai Lý Phàn. Dưới lưỡi gươm sáng quắc, Thị Nôi lẩy bẩy thú nhận. Đường gươm giận dữ, ngọt lịm. Mũ đội đầu rơi xuống, một nắm tóc bị cắt gọn rơi xuống người đứa trẻ, Thị Nôi bế con hoảng hốt tháo chạy. Lý Phàn đã gục ngã. Chàng tìm tới rượu giải sầu. Có lẽ hình ảnh của ta đã thấp thoáng lại trong tâm trí của chàng.

Lý Phàn nghe từ miệng đứa trẻ trong bản về cái chết của ta, chàng điên cuồng tìm kiếm tung tích về ta trong tuyệt vọng. Chiều chiều chàng lặn xuống hồ, lặn đỏ mắt tìm xác của ta. Ta hóa thành màn sương mỏng ngồi bên cạnh chàng, bao nỗi ấm ức của ta ta đã tan chảy theo nước. Thác đổ nước xuống réo rắt như tiếng kèn môi thủa nào.

Chiều chiều, Lý Phàn thổi sáo bên dòng thác, tiếng sáo dìu dặt, tha thiết, nỗi đau thương đang dằn vặt chàng. Ta biết chàng đang nhớ ta, ước nguyện được gặp ta. Ta hóa thân vào giấc mơ để gặp chàng.

6. Tôi nghe bà ngoại nói rằng theo truyền thuyết từ xa xưa trên đỉnh núi này có hòn đá trắng rất lớn, trên đó có mọc một loại cây giúp người ta quên đi quá khứ gọi là cây “đoạn tình”.

Người già kể lại rằng chàng Lý Phàn khi biết người yêu vì để giữ lòng chung thủy với mình đã tuẫn tiết rồi hóa mình vào dòng thác chàng đã rất đau khổ, ngày nào cũng ngồi bên dòng thác thổi sáo. Tiếng sáo của chàng có thể làm người già trẻ lại, làm muông thú biết nói, làm cho hoa cỏ nở rộ,... Nhưng không thể khiến người chết sống lại. Chàng thổi mãi cho tới một ngày người trong bản không còn thấy bóng hình chàng ngồi bên dòng thác quen thuộc nữa. Người ta nói rằng Lý Phàn và Lở Lan đã ở bên nhau, cả hai hóa mình vào dòng thác chảy mãi muôn đời.

Thế nhưng, lão Giàng ở cuối bản lại kể khác. Lão kể lại rằng Lý Phàn biết người yêu đã chết ngày nào cũng thổi sáo bên dòng thác. Một ngày nọ, trời mưa lớn, Lý Phàn kiệt sức ngồi yên trên tảng đá cạnh thác chờ một cơn lũ lớn đưa đi. Thế nhưng dòng nước vẫn trong veo, không có dấu hiệu của một cơn lũ sắp về. Một cành cây lạ trôi theo dòng nước thu hút ánh nhìn của Lý Phàn. Trong vô thức Lý Phàn cầm lấy loài cây lạ ăn ngấu nghiến định kết thúc đời mình để được gặp lại người mình yêu dấu.

Không ngờ loài cây ấy làm Lý Phàn mất trí, quên hết mọi chuyện trước kia, và rồi chàng đã bỏ đi biệt xứ. Lão Giàng nói loài cây lạ ấy là do hồn nàng Lở Lan đưa tới cho Lý Phàn vì không muốn thấy người mình yêu chết. Lão Giàng kể lại chuyện ấy cho bọn trẻ con chúng tôi với giọng đầy xúc động, đôi mắt lão hấp háy đầy cảm xúc, chòm râu bạc của lão rung rung phất phơ như dòng thác mùa nước đổ.

Lão Giàng chết lâu rồi. Lão được chôn bên sườn đồi, nơi có con đường mòn nhỏ dẫn lên thác nước.

Tôi ngồi bên tảng đá, nhìn ngắm dòng nước lững lờ trôi. Tôi cố căng mắt nhìn, ao ước sẽ bắt gặp loài cây đoạn tình kỳ lạ đó.

Cầu xin nàng Lở Lan hãy cho tôi được toại nguyện...

7. Ta ngắm nhìn cô gái với cái bụng tròn vo của mình, thần xác cô ta rã rời chỉ vì yêu. Đã qua bao nhiêu đời người, ta đã kết duyên, ban phúc cho nhiều đôi lứa, nhiều kẻ cảm tạ ta khi tìm đúng người, oán trách ta khi cuộc sống xảy ra điều bất như ý. Tình yêu lớn lao đòi hỏi người yêu nhau phải biết hi sinh cho nhau, chưa hiểu được điều đấy thì nhân thế còn nhiều đau khổ. Ấy thế, mà chưa kẻ nào cầu xin ta một cành cây đoạn tình.

Cô gái lao mình xuống hồ nước. Ta hiểu ý định của cô gái. Ta nhìn thấy hình bóng của mình năm xưa, bất lực, tuyệt vọng. Nhưng cô gái ấy không thể giống ta, ta không muốn dung nạp cô gái vào dòng nước lạnh lẽo này. Tương lai sẽ khác, sẽ có người đàn ông đủ yêu thương dang rộng vòng tay ấp ôm xoa dịu những nỗi đau của cô gái. Việc của ta là trao cho cô gái hi vọng.

Vòng tay nước của ta đẩy cô gái lên bờ. Ánh trăng sáng vằng vặc...

8. Gió lồng lộng thổi nước từ thác bay xuống tạt xa gần hai chục mét, nhìn từ xa, thác tung bọt trắng xóa như dải lụa mềm mại giữa màu xanh của rừng đại ngàn. Bên mộ của lão Giàng mọc lên một cây thông ngọn cao vút, đậu trên cây là một đôi chim chào mào má đỏ rỉa lông cho nhau.

Bên hiên nhà trình tường, cô gái ngơ ngẩn ngồi ôm con búp bê bằng gỗ, chốc chốc lại ầu ơ cưng nựng. Từ phía xa, tiếng thác chảy rầm rầm dội tới. Gương mặt cô gái dãn ra, trên môi nở một nụ cười bình thản...

Tổng hợp nhiều nguồn

Tác giả: Đặng Thùy Tiên

Tin xem thêm

Ngẩng đầu thấy trăng

Giải trí
26/04/2025 22

1. Ánh trăng vò võ chiếu xuống mặt nước. Dưới đáy nước không còn là đá sỏi tầm thường mà là một trăng kiêu kỳ, thoát tục. Ta thật không nỡ chuyển động thân xác phàm trần ...

Về ngôi làng ăn chung, dùng đồ chung, tiền kiếm được cho vào quỹ chung

Giải trí
26/04/2025 19

Làng sinh thái Thái Hải có khoảng 200 người dân cùng sinh sống. Ở đây, dân làng ăn chung, dùng đồ chung, nhà ai kiếm được tiền cũng góp chung vào quỹ làng, không ai giàu ...

Đạo diễn Nguyễn Quang Dũng qua cơn nguy kịch

Giải trí
26/04/2025 14

Đạo diễn Nguyễn Quang Dũng vừa trải qua một ca cấp cứu tim mạch nguy hiểm và đã xuất viện, đang trong quá trình phục hồi.

Louis Phạm tung bộ ảnh nét căng diện bikini 'bốc lửa' chào hè

Giải trí
26/04/2025 14

Louis Phạm (Phạm Như Phương) "đốt mắt" người xem với bộ ảnh bikini chào hè.

Kỉ lục Guinness về giấc ngủ

Giải trí
26/04/2025 07

Học qua YouTube, nhóm 6 người cướp hơn 17kg vàng của ngân hàng

Giải trí
26/04/2025 06

ẤN ĐỘ - Cảnh sát đã bắt giữ 6 người liên quan đến vụ cướp 17,7kg vàng từ ngân hàng, giấu trong hòm dưới giếng.

Mùa cây thay lá

Giải trí
25/04/2025 22

1. Góc phố nhỏ có hàng cây cao tuổi, bóng mát bao trùm cả vỉa hè. Đến kỳ thay lá, sắc màu tàn phai lẫn trong bóng chiều khiến tâm hồn con người miên man bao cảm xúc.

Truyện ma: Điệu ru oan nghiệt

Giải trí
25/04/2025 21


Cơ quan quản lý trang thông tin điện tử: TỔNG CÔNG TY TRUYỀN THÔNG VNPT-MEDIA
Địa chỉ: Số 57A phố Huỳnh Thúc Kháng, Phường Láng Hạ, Quận Đống Đa, Thành phố Hà Nội, Việt Nam.
ĐKKD: 0106873188 do Sở KH-DT cấp ngày 12/06/2015
Giấy phép trang tin điện tử số: 822/GP-TTĐT do Sở TT-TT Hà Nội cấp ngày 02/03/2017
Email: vnptmedia@vnpt.vn - Điện thoại: 0437722728 - Fax: 0437722733
Chịu trách nhiệm quản lý nội dung: Ông Vũ Trường Giang - TGĐ VNPT Media